Bạn hãy tưởng tượng mình đang đứng trên một bệ phóng khổng lồ, nơi từng tấm kim loại dưới chân rung lên bần bật vì sức ép từ động cơ đẩy. Tiếng ồn gầm rít của lửa phản lực quét qua, lan khắp không gian, xé toạc bầu trời buổi sớm mờ sương. Ánh lửa phụt ra từ đuôi phi thuyền hắt lên một sắc vàng rực, khiến mặt đất và mọi thứ xung quanh chìm trong sắc nâu đỏ nhấp nháy, như thể tất cả đều đang bập bùng trong ngọn lửa thần. Bạn siết chặt đai an toàn, cảm nhận nhịp tim đập thình thịch, vừa hào hứng, vừa hồi hộp như đứng bên mép vực. Cảm giác đó là giao điểm giữa sự tò mò vô hạn về vũ trụ và nỗi sợ hãi trước những gì chưa biết. Máy tính đếm ngược, những con số lạnh lùng vang lên trong khoang lái, rồi bỗng giây phút cuối cùng cũng đến. Một lực đẩy khổng lồ giật bạn về phía sau, toàn thân đè chặt lên ghế, xung quanh bừng sáng, gầm rú và run rẩy dữ dội. Cả bệ phóng rền vang, nứt toác trong chấn động, rồi dần lùi xa khi con tàu lao vút lên nền trời. Cuối cùng, bạn nhận ra mình vừa rời khỏi Trái Đất, bước vào quỹ đạo, và sắp sửa đối diện với những cảnh quan kỳ vĩ nhất – cũng nguy hiểm nhất – của Thái Dương Hệ.
Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!Mặt Trăng – Nơi cái chết chỉ cách bạn một hơi thở
Khoảnh khắc bạn nhìn qua cửa sổ, Trái Đất phía xa thu nhỏ dần, bọc trong màu xanh pha trắng của mây trời và đại dương, lung linh như một viên đá quý giữa tấm thảm đen huyền mênh mông. Sự choáng ngợp bắt đầu xâm chiếm, không gian trống rỗng như hút cạn mọi tiếng ồn của đời sống. Và rồi Mặt Trăng hiện ra, sáng bạc trong ánh Mặt Trời, những mảng tối sáng phân chia bề mặt tựa trên một khối cầu nhuộm xám. Một mặt lấp lóe nắng, mặt kia đen kịt, cách ranh giới giữa sáng – tối sắc nét đến nỗi bạn như nhìn thấy rõ từng miệng hố thiên thạch lốm đốm trên lớp bụi cổ xưa.
Tàu hạ cánh, bạn bước xuống trong chiếc áo phi hành trắng toát, cảm nhận trọng lực ở đây chỉ bằng khoảng một phần sáu so với Trái Đất. Mỗi bước chân đi, bạn gần như bật nhảy, khiến bụi Mặt Trăng lơ lửng lâu hơn trong không khí cực kỳ loãng. Kỳ thực nơi đây gần như không có không khí, nên bạn chẳng nghe được gì ngoài tiếng thình thịch của tim, tiếng khè khè của thiết bị điều hòa oxy phía sau, cùng âm thanh vang dội bên trong chính bộ đồ phi hành. Thế giới xung quanh bạn lặng như tờ, tựa một bức tranh tĩnh hoàn hảo: không tiếng chim, không gió thổi, không lá cờ phấp phới. Mọi thứ bị bao trùm bởi sự lặng lẽ tuyệt đối.
Bạn ngước lên, nhìn vào bầu trời không màu, thấy Mặt Trời chói lóa trên phông nền đen đặc và xa xa là Trái Đất. Nếu bạn ngốc nghếch muốn gỡ mũ bảo hộ để hít thở “mùi của vũ trụ,” chắc chắn cái giá phải trả sẽ đến tức thì. Không khí gần như bằng không, áp suất cũng gần như bằng không, máu trong cơ thể bạn sẽ sôi lên ở nhiệt độ cơ thể do không còn lực ép bên ngoài giữ ổn định. Bạn sẽ mất ý thức sau khoảng mười lăm giây, rồi nhanh chóng qua đời trong khung cảnh xám ngắt này. Thậm chí, nếu bằng cách nào đó bạn sống thêm ít giây, bạn cũng sẽ cảm thấy phổi dường như muốn co lại, tim đập loạn, da bị bức xạ Mặt Trời thiêu đốt vì không hề có lớp ozone hay tầng khí quyển bảo vệ. Bạn sẽ không kịp thốt lên lời, bởi khoảng chân không lạnh lẽo này lấy đi tất cả âm thanh lẫn khả năng hô hấp của bạn. Đó là lúc bạn trở thành một mảnh di tích vĩnh hằng, đứng yên như tượng giữa lớp bụi Mặt Trăng. Một khi đã ngã xuống, cơ thể bạn sẽ yên vị gần như mãi mãi, bởi nơi đây không có mưa gió, không có hoạt động xói mòn khiến dấu vết biến mất. Dẫu Mặt Trăng nhìn dịu hiền khi ngắm từ Trái Đất, nó vẫn là điểm dừng nguy hiểm, nơi mà cái chết thật sự chỉ cách bạn một hơi thở sai lầm.
Sao Kim – Địa ngục của Thái Dương Hệ
Bước qua một thế giới sáng lấp lánh như vì sao buổi sớm, bạn có thể mường tượng ra một “Nữ thần Venus” xinh đẹp trên bầu trời đêm, nhưng thực tế Sao Kim là địa ngục nồng nặc mùi tử thần. Ngay khi con tàu tiến vào tầng khí quyển ngoài cùng, bạn đã thấy một màn đục dày đặc bao quanh. Mây axit sulfuric vàng ệch tràn khắp, nhấn chìm mọi tia sáng trong bầu không gian mịt mờ. Hệ thống cách nhiệt trên tàu nóng lên cực độ, cảnh báo đỏ lên liên tục khi nhiệt độ bên ngoài lên tới khoảng 460°C, khủng khiếp hơn cả bề mặt Sao Thủy, đủ biến chì chảy thành dòng kim loại lỏng.
Tiếng sấm sét bất ngờ nổ đì đùng trên vùng trời đầy mây, khiến khoang tàu rung lắc. Dường như vô vàn luồng sét xoáy chồng chéo, xẹt ngang tầng mây vàng đậm, tạo nên những tia lóe sáng bất chợt, hoang dại. Hơi nóng đặc quánh ập tới, phủ lên tấm kính quan sát một lớp mờ mịt, để lại những vệt ẩm axit. Bạn rùng mình nghĩ đến việc mở cửa ra ngoài, nhưng chỉ một ý nghĩ đó thôi cũng đã khiến bạn phải rợn người. Ở đây, không khí không hề dễ thở như trên Trái Đất, mà chứa một lượng khổng lồ CO₂ đặc trưng, hòa cùng hơi axit sulfuric, kèm áp suất gấp chín mươi lần so với bề mặt Trái Đất. Bạn hãy thử hình dung hàng chục tấn sức nặng nén xuống cơ thể mình, kèm thêm nhiệt độ khủng khiếp lan vào từng sớ vải của bộ đồ phi hành. Nếu bạn thực sự liều mạng tháo mũ, bạn sẽ có cảm giác ngạt cực độ khi hơi nóng 460°C phả vào khoang miệng, đốt cháy đường hô hấp. Kế đến là sức nặng vô hình tựa như bạn vừa bị nhận chìm xuống đáy đại dương sâu thẳm. Bộ xương mong manh của bạn có thể vỡ vụn. Ngay cả những thiết bị tối tân cũng khó lòng chịu đựng được quá vài chục phút trên bề mặt hành tinh khủng khiếp này.

Minh họa mô phỏng bề mặt sao Kim do Imagen 3 AI tạo
Bầu trời nơi đây u ám, không một tia nắng trực tiếp, mọi thứ chỉ được tắm trong thứ ánh sáng mờ đục phản chiếu từ tầng mây. Khung cảnh ấy khiến bạn có cảm giác đang đứng trong một “lò luyện kim” vĩ đại, với những làn khói vàng dâng lên từng đợt, mang theo mùi diêm sinh hắc nồng. Chẳng lạ gì khi các nhà khoa học ví von Sao Kim như một phiên bản “địa ngục” thực sự của Thái Dương Hệ. Bất kỳ giấc mơ chiêm ngưỡng cảnh hoàng hôn bình yên ở đây đều tan thành mây khói, bạn sẽ bị nghiền nát, bị axit cắn xé, bị nhiệt đốt cháy cho đến khi không còn một hình hài nguyên vẹn. Nếu có lỡ đặt chân xuống bề mặt xám xịt, lởm chởm đá tảng nứt nẻ, bạn cũng chẳng kịp chạy trốn, bởi dây chuyền sự sống sẵn sàng đứt đoạn chỉ trong tích tắc. Đó chính là phiên bản trần trụi và độc ác nhất của hành tinh tỏa sáng lộng lẫy khi được quan sát từ xa.
Sao Hỏa – Lạnh lẽo, bụi đỏ và cái chết âm thầm
Sao Hỏa gợi cho bạn niềm hứng khởi vì sắc đỏ rực rỡ mà mọi kính viễn vọng đều nhận ra, gợi nhớ đến những câu chuyện khoa học viễn tưởng về việc định cư và thám hiểm. Nhưng khi tàu đáp xuống và cánh cửa bật mở, đón chào bạn không phải khung trời chan hòa nắng ấm, mà là khí lạnh khô buốt, lẫn trong đó một vị mặn hăng hắc mùi sắt gỉ. Bầu trời Sao Hỏa ban ngày có màu vàng cam, buổi hoàng hôn hay bình minh nhiều hôm lại ánh xanh nhạt kỳ lạ, nhưng đừng mong đợi khung cảnh lãng mạn như trên Trái Đất. Không khí ở đây thưa thớt, chỉ bằng 1% áp suất khí quyển Trái Đất, lại chủ yếu là CO₂. Đặt chân ra khỏi tàu, bạn sẽ nhìn quanh thấy những cánh đồng đá vụn, sỏi cát phủ màu đỏ rỉ sét, thấp thoáng các hẻm núi, lòng chảo, và chẳng có một giọt nước lỏng nào chảy trên bề mặt, bởi khí hậu khắc nghiệt khiến nước đông cứng hoặc bốc hơi.
Bạn bước đi trong bộ đồ phi hành cồng kềnh, sức nặng cũng nhẹ bớt nhờ lực hấp dẫn Sao Hỏa nhỏ hơn Trái Đất. Mỗi bước tiến khiến cát bụi đỏ bắn lên tơi xốp, ám lên phần ống quần. Trên tay bạn, máy đo nhiệt chỉ khoảng -60°C, và vào đêm, con số có thể lao xuống sâu hơn, -100°C hoặc lạnh hơn nữa. Bạn nghĩ đến việc tháo mũ để “thử” cảm giác hít bầu khí nơi hành tinh đỏ, nhưng đó là quyết định ngu ngốc nhất. Trong tích tắc, bạn sẽ thấy nghẹt thở vì thiếu oxy, máu bạn sôi lên ở môi trường áp suất thấp, và cơn đau dữ dội lan khắp cơ thể, khiến bạn không còn nhận thức. Nhiệt độ đóng băng sẽ theo sau, biến bạn thành tượng đá nằm yên giữa sa mạc hoang vu.

Minh họa bề mặt sao Hỏa do Imagen 3 AI tạo
Đôi lúc, bạn thấy trên đường chân trời có cột lốc xoáy bụi, xoáy tròn và nâng hàng triệu hạt cát đỏ lên cao. Đó là những “quỷ bụi” (dust devils) phổ biến trên Sao Hỏa, chúng quét qua bề mặt, để lại vệt dài hằn trên nền đất, xóa nhòa mọi dấu vết trước đó. Đáng sợ hơn là các cơn bão bụi toàn cầu diễn ra theo mùa, có thể kéo dài hàng tuần hoặc hàng tháng, phủ khắp hành tinh, che mờ ánh Mặt Trời, khiến bầu trời đổi sắc sang đỏ nâu, dày đặc đến nỗi bạn không còn thấy gì. Sự khắc nghiệt này vừa khiến Sao Hỏa trở thành một nơi chết chóc, vừa khơi dậy khao khát chinh phục của loài người. Dù tương lai, con người có thể xây dựng căn cứ, trồng cây trong nhà kính, khai thác băng dưới mặt đất để có nước, thì với công nghệ hiện tại, nếu bạn chỉ đeo ba lô và lững thững đi dạo, cái lạnh và khí độc sẽ nhấn chìm bạn trong cơn ác mộng. Sao Hỏa lạnh lẽo, bụi bặm, và sự giết chóc ở đây diễn ra chậm rãi, âm thầm, không phô trương, không gào rít, nhưng khó thoát.
Europa – Vẻ đẹp chết người
Khi tàu của bạn lao vút qua miền không gian rộng lớn hơn, bỏ lại quỹ đạo Sao Hỏa, bỏ qua vành đai tiểu hành tinh, bạn tiến tới khu vực của Sao Mộc – gã khổng lồ khí. Nhưng thay vì trực tiếp khám phá hành tinh to lớn ấy, bạn nhắm đến một viên ngọc băng giá quay quanh nó: Europa. Từ xa, Europa phản chiếu thứ ánh sáng lạnh, với lớp băng trắng xanh bao trọn bề mặt. Dưới lớp băng này, các nhà khoa học tin rằng có một đại dương lỏng, có khả năng chứa mầm sống dạng vi sinh. Ý nghĩ ấy luôn khơi dậy những giấc mơ về sinh vật ngoài hành tinh, về những rặng núi ngầm dưới nước, hoặc những kỳ quan sinh học ít ai ngờ đến.
Tàu của bạn hạ cánh trên một bề mặt tương đối phẳng. Ở đây, màu trắng của băng pha lẫn những sọc nâu đỏ nứt vỡ, tạo thành vô số rãnh nứt hệt mạng lưới mạch máu trải dài. Bạn bước xuống, bộ đồ vũ trụ rung lên từng chặp vì nhiệt độ dao động xung quanh -160°C, cái lạnh dường như tỏa ra từ mọi ngả. Bầu khí quyển ở đây hầu như không có, nên bạn không nghe thấy tiếng gió, cũng chẳng trông thấy bão bụi, chỉ có đôi chỗ băng bốc hơi thành luồng khí mảnh khi được Mặt Trời sưởi ấm đôi chút. Vài vết nứt sâu hoắm để lộ những mảng tối đen, khiến bạn liên tưởng đến miệng hang dẫn xuống đại dương bên dưới.

Hình minh họa Europa một trong những mặt trăng lớn của Sao Mộc. Europa nổi tiếng với bề mặt băng giá gần như hoàn toàn là nước đá, tạo nên màu trắng sáng đặc trưng. Bề mặt Europa được bao phủ bởi một mạng lưới các vết nứt màu đỏ nâu, do các khoáng chất và tạp chất bị đẩy lên từ đại dương ngầm bên dưới. Do Imagen 3 AI tạo
Nếu bạn vì tò mò kéo tấm kính che mặt lên để tận mắt “cảm” bầu không gian này, bức xạ mạnh từ Sao Mộc sẽ lập tức giáng xuống. Ở quỹ đạo của Europa, mức độ bức xạ đủ để gây chết người trong vài giờ, thậm chí ít hơn, tùy điều kiện che chắn. Da bạn sẽ bỏng rát, mắt mờ đi, cơ thể hứng chịu các tổn thương nội tạng do dòng hạt mang năng lượng cao bắn phá từng tế bào. Cộng thêm cái lạnh khủng khiếp có thể đông cứng bạn. Và nếu bạn rơi xuống một khe nứt, nước cực lạnh bên dưới đủ để biến bạn thành khối băng trong khoảnh khắc. Europa quả thật xinh đẹp khi được ngắm từ xa, với tiềm năng sinh học lẩn khuất dưới đại dương, nhưng lại vô cùng tàn nhẫn với những kẻ không hề có lớp bảo vệ bức xạ và trang thiết bị tiên tiến. Nó là một “viên ngọc băng” nguy nga, nơi mà sự thanh bình của bề mặt phủ băng có thể đánh lừa bạn, trước khi bức xạ và cái lạnh hủy hoại cơ thể, khiến bạn chìm vào giấc ngủ vĩnh hằng giữa những mảng nước đóng băng.
Titan – Nơi bạn có thể sống sót vài phút
Bay xa thêm một chặng nữa, bạn rời khỏi hệ Sao Mộc để tìm đến hành tinh Thổ huy hoàng với vành đai khổng lồ. Tuy nhiên, thay vì liều lĩnh lao vào bầu khí quyển Sao Thổ, bạn chọn đáp xuống Titan – mặt trăng lớn nhất của nó. Từ không gian, Titan mang một màu vàng cam đục, mờ ảo bởi lớp khí quyển dày cộp, chủ yếu là nitơ, tương tự cách Trái Đất giàu nitơ nhưng với các thành phần khác biệt. Titan dày đặc đến nỗi nhìn từ quỹ đạo, bạn không thấy rõ bề mặt. Bạn chỉ cảm nhận một “quả cầu” mờ cam đang trôi lặng lẽ.
Lần này, khi tàu hạ cánh, bạn sẽ ngạc nhiên với độ dày của bầu khí quyển, áp suất bề mặt ở mức khoảng 1,5 lần so với Trái Đất, nghĩa là bạn có thể đi bộ trên Titan mà không cần bộ đồ áp suất to kềnh, miễn là bạn có thiết bị giữ nhiệt cực tốt và nguồn oxy. Nhiệt độ trung bình -180°C, đủ khiến mọi phần da hở nào cũng đông cứng ngay tức khắc. Trên bề mặt, bạn có thể bắt gặp những “hồ” và “biển” nhưng không phải nước, đó là methane lỏng và ethane, chảy thành sông, đọng thành ao, mờ ảo dưới bầu trời cam. Vài khi, Titan có mưa methane, từng giọt lỏng rơi xuống tạo gợn sóng trên hồ hydrocarbon, tái hiện một vòng tuần hoàn tương tự chu trình nước trên Trái Đất. Tất cả khung cảnh ấy làm bạn liên tưởng đến một hành tinh sơ khai, có bầu khí quyển mịt mờ, có dung môi lỏng, có địa hình trải rộng, song không thể nào hít thở được.

Minh họa bề mặt vệ tinh Titan do Imagen 3 AI tạo
Nếu bạn nhẹ dạ tháo khẩu trang oxy, cơ thể bạn sẽ ngộp trong bầu khí không có oxy, cơn đau buốt sẽ xộc vào lồng ngực. Nếu bạn rơi xuống dòng sông methane, nhiệt độ -180°C khiến máu trong bạn đóng băng chớp nhoáng, biến bạn thành khối đá lạnh cóng. Với Titan, cơ hội sống của bạn cũng chỉ có thể tính bằng phút hoặc giờ, trừ phi bạn mang theo công nghệ bảo hộ tuyệt đỉnh. Bầu khí quyển dày giúp ngăn cản bức xạ vũ trụ, khiến Titan có vẻ “dễ chịu” hơn nhiều nơi khác, nhưng cái lạnh, sự thiếu oxy và điều kiện địa chất kỳ lạ vẫn đe dọa bạn trong từng khoảnh khắc. Dẫu sao, Titan vẫn là nơi hiếm hoi trong Thái Dương Hệ có áp suất bề mặt gần gũi với con người, nên nhiều người mơ về viễn cảnh nghiên cứu, khai thác, hoặc thậm chí định cư. Khi bạn đứng trên nền đất đông cứng, ngước nhìn bầu trời cam đục, mường tượng cảnh Sao Thổ và vành đai mênh mông treo lơ lửng, bạn mới thấy nơi này kỳ ảo đến nhường nào. Nhưng chẳng ai được mãi chiêm ngưỡng nếu công nghệ không theo kịp tham vọng.
Sao Mộc & Sao Thổ – Chết không kịp biết lý do
Có lúc bạn cảm giác mình đủ liều để “hạ cánh” thẳng xuống Sao Mộc – hành tinh lớn nhất Thái Dương Hệ. Từ xa, bạn đã thấy nó đồ sộ, chiếm lĩnh khung hình với những dải mây nhiều tầng, những xoáy bão khổng lồ, nổi bật là Vết Đỏ Lớn, vốn là cơn bão có thể nuốt chửng Trái Đất. Bạn tiếp cận lớp khí trên cùng, nhận ra lực hút cực mạnh như muốn lôi con tàu xuống đáy. Bên ngoài, gió rít tới hàng trăm km/h, quất từng cơn vào thân vỏ. Áp suất tăng nhanh khi bạn xuyên qua các tầng mây hydro, heli, amoniac. Bạn không tìm thấy bề mặt rắn, vì Sao Mộc chủ yếu là hành tinh khí. Bạn sẽ rơi, tiếp tục rơi, lơ lửng giữa những tầng mây đặc quánh, nơi áp suất có thể gấp hàng trăm, hàng nghìn, thậm chí hàng triệu lần so với khí quyển Trái Đất. Cơ thể bạn, dù được bảo hộ, cũng sẽ bị nghiền nát một khi xuống sâu, và mọi giây phút hoảng loạn đều không cứu vãn được. Có thể bạn chẳng kịp biết vì sao mình chết, vì sự tàn phá diễn ra quá nhanh, bị chèn ép từ mọi phía, bị nhiệt độ, bức xạ và cơn bão xoáy xé tan.
Với Sao Thổ, bạn say sưa trước vành đai lung linh, nơi vô số mảnh băng đá quay tít, tạo nên chiếc “vương miện” tuyệt mỹ cho hành tinh. Nhưng nếu bạn tiến vào tầng khí quyển, kịch bản “chết trong tuyệt vọng” cũng không mấy khác biệt. Lốc xoáy, sấm sét, khí hydro chuyển động điên cuồng sẽ chôn vùi bạn như con thuyền nan lạc giữa đại dương giận dữ. Bạn có thể bị vặn xoắn, xé rách, ép dẹp đến mức chẳng còn hình dạng. Chết ở những hành tinh khí khổng lồ, đôi khi bạn không kịp cảm thấy sợ, bởi mọi thứ diễn ra nhanh, mạnh, và vô cùng triệt để. Chúng nuốt bạn vào lòng, xé bạn tan trong bão tố, rồi bỏ mặc bạn trôi dạt bất định trong hỗn hợp hydro, heli ngập tràn sấm sét cường độ cao.
Thiên Vương Tinh & Hải Vương Tinh – Lạnh lẽo và chết chóc
Nếu bạn vẫn muốn dấn bước xa hơn, hãy nghĩ đến Thiên Vương Tinh – gã khổng lồ băng xanh ngọc. Thay vì xoay tròn theo trục “thẳng đứng” như các hành tinh khác, trục quay của nó nghiêng hẳn gần ngang với quỹ đạo, tạo ra một chuyển động nghiêng đầy bí ẩn. Bạn nhìn từ xa, thấy một khối cầu xanh dịu, nhưng càng đến gần, càng bị vẻ đẹp này đánh lừa. Nhiệt độ ở đây có thể chạm mức -224°C, một trong những nơi lạnh lẽo nhất Thái Dương Hệ. Gió có thể thổi đến 900 km/h, đủ sức xé rách con tàu nếu thiết kế không đủ kiên cố. Chưa hết, bạn sẽ không tìm thấy một bề mặt rắn rỏi nào để đáp xuống, chỉ có những tầng mây chứa methane, nước, amoniac, càng lúc càng dày, cho đến khi chạm những lớp áp suất không thể tưởng tượng nổi. Bạn cố gắng tiến sâu, nhưng rồi nhanh chóng nhận ra mình đang bị ép mạnh, bộ đồ, thân tàu, mọi thứ dần méo mó, nứt gãy, bể tan giữa dòng khí rít gào.
Hải Vương Tinh thậm chí còn dữ dội hơn. Đó là nơi sở hữu những cơn bão có vận tốc gió lên đến 2.000 km/h – tốc độ gió được xem là mạnh nhất trong Thái Dương Hệ. Khoảnh khắc bạn tiếp xúc với luồng gió quái vật ấy, bạn có thể bị cuốn văng đi, trôi tuột vào một vùng bão cuộn, để rồi bị nhào nặn, va đập, bầm dập đến mức tan thành bụi. Ở rìa ngoài cùng của Thái Dương Hệ, nơi Mặt Trời chỉ còn là một đốm sáng nhỏ, Hải Vương Tinh tồn tại như một người khổng lồ băng tối tăm, sẵn sàng xóa sạch bất kỳ kẻ lạ mặt nào dám mon men đi vào vùng gió xoáy. Nó đẹp, xanh thẳm, nhưng ẩn chứa bản chất khắc nghiệt đến phát sợ. Nếu bạn mong muốn thấy những cực quang hay kỳ quan ở hành tinh xa xôi này, bạn có thể chỉ chiêm ngưỡng qua mắt tàu thăm dò robot, chứ đừng mạo hiểm gửi thân xác mong manh vào đó, bởi cái chết sẽ đến nhanh hơn ý nghĩ cầu cứu.
Ngoài ra, đừng mơ bay gần Mặt Trời
Vẫn chưa thỏa khao khát, bạn đôi khi nghĩ đến việc tiếp cận nguồn sáng trung tâm của Thái Dương Hệ, nơi khởi phát mọi sự sống Trái Đất. Mặt Trời là một khối plasma khổng lồ, với nhiệt độ hàng triệu độ C ở phần lõi, giải phóng năng lượng khủng khiếp qua phản ứng nhiệt hạch biến hydro thành heli. Bạn từng chiêm ngưỡng vẻ uy nghi của những vệt lửa phóng ra tạo thành “vòng lửa” hay hố đen mặt trời trên ảnh chụp thiên văn. Nhưng nếu bạn thực sự tìm cách bay tới Mặt Trời, bạn sẽ sớm nhận ra mình không thể nào sống sót, bởi nhiệt độ khủng khiếp và bức xạ hung hãn sẽ thiêu đốt tàu bạn trong tích tắc. Mọi kim loại, mọi lớp chắn nhiệt công nghệ cao hiện tại đều tan chảy trước sức nóng lên tới hàng nghìn, hàng triệu độ. Bạn thậm chí chưa kịp nhận ra mình đã bị đốt cháy. Đó là kết cục chắc chắn nếu con người dại dột tới quá gần ngôi sao trung tâm. Vì thế, nên đành bằng lòng quan sát nó từ xa, từ khoảng cách an toàn, hoặc qua những tàu thăm dò đặc chủng có tấm chắn nhiệt siêu bền cũng chỉ dám đi tới một giới hạn.
Vậy đâu là nơi bạn có thể sống sót?
Thái Dương Hệ rộng lớn và kỳ vĩ, nhưng phần lớn hành tinh và vệ tinh nơi đây đều không hề thân thiện với sự sống con người. Mặt Trăng cho bạn một cơ hội nho nhỏ: bạn có thể ở đó miễn là không tháo bộ đồ phi hành và có căn cứ tạo áp suất, cung cấp oxy. Sao Hỏa đang là mục tiêu hàng đầu của giới khoa học trong việc tìm kiếm chỗ đứng vững vàng, bởi nó có nước đá, nhiệt độ không quá cao như Sao Kim, và lực hấp dẫn đủ để ta xây dựng cơ sở hạ tầng. Thế nhưng, bạn vẫn phải đối mặt bão bụi dài ngày, bức xạ vũ trụ, thiếu oxy, chênh lệch nhiệt độ khủng khiếp giữa ngày và đêm. Mặt khác, Titan tuy lạnh lẽo, ngập khí methane nhưng có áp suất tương đối khả dĩ, và dưới lớp sương cam, nó ẩn chứa tiềm năng khai thác hydrocarbon. Dù vậy, bạn vẫn phải đem theo lượng oxy khổng lồ, trang bị lớp áo siêu ấm để không hóa băng, và đừng trượt chân xuống những hồ methane âm 180°C.
Nhìn chung, nếu bạn không sở hữu công nghệ tối tân đủ để giải quyết vấn đề oxy, bức xạ, nhiệt độ, áp suất, hóa chất độc hại… thì bất kỳ hành tinh nào ngoài Trái Đất cũng là thử thách khắc nghiệt. Có thể bạn nghĩ đến việc sống lâu dài trên Trạm Vũ trụ Quốc tế hoặc các mô-đun quỹ đạo. Đúng là con người đã sống liên tục hàng tháng trời trên ISS, nhưng đó là môi trường khép kín, cần hàng chục tấn vật tư từ Trái Đất, chưa kể các vấn đề về sức khỏe do môi trường vi trọng lực. Tất cả cho thấy, Trái Đất vẫn là bệ an toàn duy nhất, thiên đường hiếm hoi trong vũ trụ nơi con người có thể thở, ăn, uống, và xây dựng nền văn minh.
Bạn có thể đọc hàng trăm cuốn sách, xem vô số bộ phim về vũ trụ, đôi lúc đắm chìm trong mộng tưởng đặt chân lên những thế giới khác. Đó là hoài bão không sai, cũng chính là động lực thôi thúc nhân loại nghiên cứu khoa học, phóng tàu thăm dò, gửi robot chinh phục góc khuất của các hành tinh. Biết đâu, trong tương lai, công nghệ tiên tiến sẽ cho phép ta chế ngự dần môi trường bất lợi, tạo ra những khu định cư an toàn. Nhưng ở thời điểm này, cái giá của việc liều mình thử thách trên những hành tinh chết chóc là rất lớn, là mạng sống mong manh của chính bạn. Thay vì mạo hiểm nhảy vào cơn bão axit Sao Kim hay dầm mình trong gió 2000 km/h ở Hải Vương Tinh, bạn nên trân trọng nơi duy nhất bạn có thể hít thở bầu không khí miễn phí: hành tinh xanh xanh, nơi chim hót, cây cối đung đưa trong gió, và nước tuôn chảy thành sông, thành biển. Đó là báu vật mà vũ trụ ban tặng cho con người, là món quà vô giá để nuôi dưỡng sự sống.
Bạn đã sẵn sàng du hành chưa?
Vũ trụ lặng lẽ và bao la, không phải những tiếng ồn ào thường trực như bạn từng nghe trong phim. Một khi rời Trái Đất, bạn bước vào bầu đêm vô tận, lấp lánh sao, đắm chìm trong sự tĩnh mịch chỉ thỉnh thoảng bị phá vỡ bởi tiếng động cơ tàu. Thế nhưng chính trong bầu tĩnh lặng ấy, bạn mới cảm nhận được sự bão tố ẩn mình ở các hành tinh khác – những luồng gió đủ xé đôi kim loại, những lò lửa ẩn dưới bầu khí quyển, những hiểm họa vô hình của bức xạ và chân không lạnh ngắt. Mỗi hành tinh, mỗi mặt trăng đều có vẻ đẹp và nỗi kinh hoàng riêng. Để sống sót, bạn phải tôn trọng quy luật tàn nhẫn của chúng, phải sở hữu tấm khiên công nghệ cực kỳ chắc chắn, hoặc một phép màu không tưởng nào đó. Nếu bạn đang mơ mộng bay nhảy giữa các vì sao, hãy chuẩn bị tinh thần: con đường đó sẽ đầy hy sinh, hiểm họa và gian khổ. Không phải ai cũng có gan đối mặt, không phải ai cũng đủ bản lĩnh giải mã bí ẩn vũ trụ.
Bạn đã sẵn sàng du hành chưa? Nếu câu trả lời là có, hãy đừng quên mỗi chuyến đi vào không gian đều là một canh bạc, mà ranh giới giữa “mở mang tầm mắt” và “mất mạng” có khi chỉ nằm trong một vòng gioăng kín không khí, một mối hàn mỏng giữa vỏ tàu, hay một thao tác sai lầm khi bạn lỡ tay tháo mũ bảo hộ. Vũ trụ kêu gọi chúng ta bằng sự huy hoàng của những vành đai băng đá, những cơn bão trăm năm xoay trên nền mây, những cột lửa tung lên từ mặt trời rực rỡ. Nhưng vũ trụ cũng lạnh lùng tiêu diệt bất cứ ai coi thường sức mạnh kinh hoàng của nó. Bạn chắc chắn phải mang theo sự khiêm tốn, tính kỷ luật thép, và khát khao mãnh liệt để tồn tại. Nếu bạn đã chuẩn bị kỹ, cánh cửa phi thuyền đang đợi bạn khởi động, đưa bạn đi qua những hành trình ngoạn mục. Còn nếu bạn chùn lòng, nếu bạn chưa đủ tin tưởng vào thiết bị, vào chính bản thân mình, thì có lẽ Trái Đất vẫn là mái nhà an toàn và đầm ấm nhất – nơi bạn có thể yên bình hít thở, ngắm mây, nghe gió, mà không phải đánh đổi bất cứ điều gì.
Khám phá thêm từ Đường Chân Trời
Đăng ký để nhận các bài đăng mới nhất được gửi đến email của bạn.