Hãy tưởng tượng bạn đang quan sát một cơn bão nhiệt đới từ vệ tinh: những đám mây xoáy tròn dữ dội, tạo thành một vòng tròn khổng lồ trên đại dương. Tại sao chúng không di chuyển thẳng mà lại uốn lượn theo những đường cong kỳ lạ? Hay tại sao các dòng hải lưu, như Gulf Stream, lại chảy theo những vòng cung thay vì đường thẳng?
Thank you for reading this post, don't forget to subscribe!
Câu trả lời nằm ở hiệu ứng Coriolis, một lực giả xuất hiện do sự tự quay của Trái Đất – một hành tinh hình phỏng cầu dẹt (oblate spheroid) quay quanh trục với tốc độ tuyến tính 1.670 km/h tại xích đạo. Hiện tượng này không chỉ định hình thời tiết và đại dương trên Trái Đất mà còn xuất hiện trên các hành tinh khác, như sao Thổ với những cơn bão hình lục giác độc đáo. Hãy cùng khám phá cơ chế khoa học đằng sau hiệu ứng Coriolis và vai trò của nó trong đời sống.
Minhh họa hiệu ứng Coriolis
Hiệu Ứng Coriolis Là Gì?
Hiệu ứng Coriolis là một lực giả (pseudo-force) xuất hiện trong các hệ quy chiếu không quán tính, như bề mặt Trái Đất đang quay. Nó được đặt theo tên nhà toán học Pháp Gaspard-Gustave de Coriolis, người mô tả hiện tượng này trong bài báo năm 1835 về động lực học chất lỏng.
Gaspard-Gustave de Coriolis (1792-1843)
Lực Coriolis được định lượng bằng công thức: Fc = 2Ωv sinφ. Fc: Lực Coriolis (đơn vị Newton, N). Ω: Tốc độ góc của Trái Đất, khoảng 7,292 × 10⁻⁵ rad/s (tương ứng với một vòng quay trong 23 giờ 56 phút 4 giây – ngày thiên văn). v: Vận tốc của vật thể di chuyển (m/s). φ: Vĩ độ (độ).
Công thức này cho thấy lực Coriolis phụ thuộc vào vận tốc của vật thể và vĩ độ của nó. Tại xích đạo (φ = 0°), sin(0°) = 0, nên lực Coriolis bằng 0. Ngược lại, tại các cực (φ = ±90°), sin(90°) = 1, lực đạt giá trị tối đa. Ví dụ, một máy bay bay với tốc độ 250 m/s (900 km/h) ở vĩ độ 60° (sin60° ≈ 0,866) sẽ chịu lực lệch đáng kể, trong khi ở xích đạo, nó không bị ảnh hưởng.
Sự Tự Quay Của Trái Đất: Nguồn Gốc Của Hiệu Ứng
Trái Đất quay quanh trục từ Tây sang Đông, hoàn thành một vòng trong 23 giờ 56 phút 4 giây (ngày thiên văn). Tại xích đạo, bán kính Trái Đất là 6.378 km, tạo ra tốc độ tuyến tính (hay tốc độ dài) khoảng 1.670 km/h, tương đương 465 m/s. Tốc độ này giảm dần theo vĩ độ: ở vĩ độ 45°, nó còn khoảng 1.180 km/h (328 m/s), và tại các cực, nó tiệm cận 0. Sự chênh lệch này là nguyên nhân chính gây ra hiệu ứng Coriolis, làm lệch hướng các vật thể di chuyển trên bề mặt Trái Đất.